"I.. I was being humiliated as a pet... my house was burnt, my family
was killed. I was such a... powerless kid.
therefore, I returned to this place in order to make those people who put me through such a fate taste the same humiliation.
The successors of the generations killed three years prior would come to me as long as I am the head of the Phantomhive
family that stands in their way.
I'm waiting... for them to come and try to kill me here.
Moping around filled with sadness and sorrow... what will come of it?
Event dead people can do that.
However.. I'll live and stand on my own two legs.
if we are to die one day, wouldn't it be better to have no regrets?
I'm not saying that getting revenge for prefecessors id an admirable thing.
This is all just a pastime of mine.
It is a game that could be won by either..
those guys or I as the earl of Phantomhive.
Event though I was put in an abyss of despair, a place likened to hell...
A chance as thin as a spider's thread was sent to me offering the choice to crawl out. I decided not to give up and reached for it.
We humans have that strength.
Though... Grasping it or not is up to the person."
This boring speech is over. :D
Copyright by chap 19 of Kuroshitsuji.
"Ta đã từng bị làm nhục như một con vật nuôi.. Nhà ta bị cháy, gia đình ta bị giết.
Ta đã chỉ là.. một đứa nhóc không chút sức mạnh.
Do đó, ta trở lại đây để khiến những kẻ đã bắt ta chịu đựng số mệnh đó phải nếm trải sự nhục nhã giống như thế.
Kẻ thừa kế của thế hệ bị giết 3 năm trước sẽ đến chổ ta chừng nào ta còn là kẻ đứng đầu gia tộc Phantomhive,
gia tộc ngăn chặn chúng.
Ta đang chờ... Chờ bọn chúng đến và cố giết ta ở đây.
Chán nản suốt ngày với nỗi buồn và sự đau khổ. Cứ như thế sẽ ra sao?
Cả người chết cũng có thể làm thế.
Tuy nhiên.. Ta đang sống và đứng trên chính đôi chân mình.
Nếu một ngày nào đó chúng ta chết, thì không phải chết mà không hối hận gì sẽ tốt hơn sao?
Ta không phải đang nói việc trả thù về những chuyện trước đó là đáng tự hào. Tất cả chỉ là thú tiêu khiển của ta.
Đó chỉ là một trò chơi mà chỉ một trong hai người là có thể thắng...
Những kẻ đó hoặc ta với vai trò là bá tước của dòng họ Phantomhive.
Cho dù ta bị đẩy xuống một vực thẳm của tuyệt vọng, một nơi chẳng khác gì địa ngục.
Một cơ hội dù mỏng manh như một sợi tơ nhện cho ta lựa chọn để được thoát ra.
Ta quyết định không bỏ cuộc và nắm lấy nó
Con người chúng ta có khả năng đó.
Tuy nhiên.. nắm lấy nó hay không là tùy vào mỗi người."
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Cám ơn bạn đã quan tâm đến bài viết của mình nhé!