Anh nhớ em nhiều em biết không?
Nhớ mong khắc khoải ở trong lòng.
Sáng ra chết lặng vì nhung nhớ.
Đêm đến bơ phờ ngồi ngóng trông.
Em khóc, anh buồn…em hiểu không?
Em đau , anh lệ…chảy từng dòng.
Cầu mong hai đứa mình chung lối.
Đừng như sóng vỗ giữa dòng sông.
.... mình.. tự kỷ nặng rồi :((
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Cám ơn bạn đã quan tâm đến bài viết của mình nhé!