Thứ Tư, 3 tháng 9, 2014

Ciel Phantomhive - Bầu trời ảo ảnh

" I am Ciel Phantomhive, just...Ciel Phantomhive "

       Cậu nói khi đưa cánh tay lên, nhìn mênh manh lên bầu trời. Cả một bầu trời tối đen với 1 vầng trăng khuyết, mơ hồ như tất cả cuộc đời cậu, cánh hoa tím thâm trên ngón tay ko lay động, lặng lẽ một màu buồn sâu sắc. màu hoa tím sẫm như màu của chiếc nhẫn của gia tộc Phantomhive lạnh giá. Sẫm như số phận ngắn ngủi của cậu, như bản giao ước vẫn hằn trên mắt phải. Tất cả những kí ức hiện lên dòng sông huyền ảo, mang câu đến nơi kết thúc.

      Sắc xanh đôi mắt phủ lên một màu xám, màu của bầu trời, khuôn mặt bình thản của cậu vẫn nhìn lên. Trên đó, liệu có phải là bầu trời?




Một bầu trời ảo ảnh...
Tim tôi thắt lại....
" Just...Ciel Phantomhive..."        

Câu nói của cậu khiến tôi phải bật khóc. Số phận cậu phải chăng đã được gắn kết bởi cái tên? Cuộc đời cậu đâu phải cần là một bá tước?

Đâu cần phải phục vụ Nữ Hoàng?
_________________________________________________________________________

" Có những điều mất đi thì không thể lấy lại được, cho dù ta có cố gắng đến đâu"

Vì không thể lấy lại được nên con người ta mới cảm thấy tiếc nuối, khiến trái tim không ngừng đau đớn và rạng nứt. Để lại những vết thương ko bao giờ liền sẹo. Những khoảng trống ko thể được lắp đầy, để cảm thấy xót xa. Đề thấm thía nổi đau của  người ở lại.

" Đó là những cái cơ con người tạo ra để che đậy những mưu tính ích kỉ của bản thân. Ta làm vậy chỉ vì chính mình "

Cậu đã vị kỉ sao, Ciel? Tôi thật lòng mong cậu vị kỉ nhìu hơn nữa. Vị kỉ nhìu hơn, nhìu hơn niềm kiêu hãnh của gia tộc cậu, nhiều hơn trách nhiệm cuả cậu với nữ hoàng, với Anh Quốc. Nhiều hơn để lắng nghe trái tim mình, đầy những tổn thương và rỉ máu, khi mất đi những người thân yêu nhất, để đôi mắt kia ko còn vươn nỗi buồn.

Tôi đang trách cậu? Có thể không? Tất cả không phải là lỗi của cậu. Tôi không thể trách cậu. Cậu không có lỗi, và cũng không hối hận. Cậu đã sống với tất cả mong ước của mình, với sức mạnh và quyền lực để bảo vệ. Tồn tại trong mặt trái xã hội hoàn toàn toan tính và dối trá. Cậu sống, để tự hào nói lên cái tên của mình. Ciel Phantomhive.

" Bầu trời ảo ảnh..."
        Cậu đã khhông xuống tay với người dì.
        
        Cậu đến trại trẻ mồ côi để giúp đỡ.
        Cậu cưu mang những con người nhưng ko cần biết đến quá khứ của họ.
Để rồi, cậu lặng lẽ trên chiếc thuyền chở đến nơi cuối cùng, trao linh hồn mình cho ác quỷ. Ác quỷ không biết nói dối.

Tôi đau lòng lắm, cậu biết không...
Cậu vẫn còn là một cậu bé, một đứa trẻ thôi. Cậu đã làm gì để có kết thúc như thế
Vì không cứu lấy người dì là sát nhân?
Vì đã đốt cháy căn nhà gồm những đứa trẻ trong đó?
Vì đã tuân theo vở kịch của nữ hoàng, vu oan cho một tội phạm?
Vì một lời nói dối để cứu vớt một cuộc đời?
Hay, chính vì ngay từ đầu, cậu đã chấp nhận bản giao ước với quỉ, để tự cứu lấy mạng sống và cuộc đời của bản thân?
Chúa Trời không cứu cậu, Ác Quỉ không nói dối.
Có phải cậu đã sai?
Với tôi, cậu không sai, hoàn toàn không sai.
Thế mà, đến cuối cùng, lý tưởng của cậu lại chống lại cậu. Những điều cậu ra sức bảo vệ, chống lại cậu. Đến cuối cùng, chỉ có tên quản gia đó sát cánh bên cậu.

" Đến tận cùng địa ngục, thưa chủ nhân"
Ác quỷ không nói dối, đó là lý do cậu luôn tin hắn. Nhưng lý do cậu phó thác cho hắn, đâu phải chỉ có thế.
Phải không?
..........
Tôi đau lòng biết bao khi thiên đường dành cho cậu không tồn tại. Là vì hắn? Cũng không phải. Đơn giản là không có thiên đường dành cho cậu mà thôi, thiên đường, ở một nơi rất xa, xa lắm, như chân trời xanh nhạt trong đôi mắt cậu, chỉ có thể ngước nhìn nhưng không thể đi tới. Không phải bởi vì hắn, mà bởi vì không có thien đường dành cho cậu.

Không có thiên đường.

Tôi rất muốn khóc cho cậu. Tất cả những gì in dấu trong cuộc đời cậu chỉ là một bầu trời xám tro với một vầng trăng khuyết, Mơ hồ và sẫm tối. Cậu không đáng bị như thế. Đau lòng lắm, Ciel ạ, vì thiên đường dành cho cậu vồn không tồn tại. Có thể xem xét đến công bằng được ko, khi mà cán cân chỉ tồn tại một phía. Hắn yêu quí cậu, nhưng hắn là ác quỷ. Một tên ác quỷ không biết nói dối.
Ac quỷ không nói dối. cậu sẵn sáng chấp nhận và trả giá cho giao ước đó. Có lẽ vì thế, nên cái lúc cậu nhớ về người thân yêu trong khi đoự thuyền cập bến, thì gương mặt cậu bình yên đến lạ kì.


Trong sáng không phải vì chưa bao giờ nhìn thấy màu đen. Trong sáng bởi vì cậu sống trong bóng tối mà vẫn có một tâm hồn đẹp. Lấp lánh trong đêm. Cậu, cho đến cuối cùng, vẫn không hối hận, không vui, không buồn. Tâm hồn cậu bình yên, sáng lấp lánh.

Rất đẹp, Ciel à. Tâm hồn cậu lấp lánh như thế, như những đốn sáng rực rỡ trong đêm tối, sáng nhẹ nhàng, lặng lẽ như bông hoa tím. Thật sự rất đẹp, Ciel à!

Chỉ....
Rất đẹp
Tôi muốn khóc, tại sao lại như vậy? Tại sao không có thiên đường dành cho cậu? Tại sao?
Hắn không phải thiên thần. Ác quỷ không nói dối.
Tại sao...?
Tại sao...tôi không thể khóc cho cậu...

Không có một lời chúc nào gửi đến linh hồn cậu. Cậu đã vình viễn ra đi mất rồi, vĩnh viễn ra đi. Cả thể xác lẫn tâm hồn. cậu.. .biến mất. Cậu không còn tồn tại. Nghẹn ngào, đau. Thế mà tôi đã không khóc, tôi đã không thể khóc... vì cậu...

Cậu khi ra đi vẫn nhẹ nhàng, lặng lẽ như một bông hoa tím.

Tôi sẽ nhớ, nhớ đến cậu, nhớ đến cậu bé Ciel Phantomhive, nhớ con sông ngập tràn kí ức đó , tên quản gia trung thành, bầu trời xám mơ hồ đó, không gian đầy những điểm sáng lung linh đó, nhớ khuôn mặt bình yên, đẹp đẽ của cậu, một bông hoa màu tím.

Và...một bầu trời ảo ảnh....

Cậu vĩnh viễn ra đi và để lại trong tôi nỗi đau rất thật, Ciel Phantomhive.



Trích Zing blog

2 nhận xét:

  1. " Có những điều mất đi thì không thể lấy lại được, cho dù ta có cố gắng đến đâu"

    Vì không thể lấy lại được nên con người ta mới cảm thấy tiếc nuối, khiến trái tim không ngừng đau đớn và rạng nứt. Để lại những vết thương ko bao giờ liền sẹo. Những khoảng trống ko thể được lắp đầy, để cảm thấy xót xa. Đề thấm thía nổi đau của người ở lại.

    Trả lờiXóa
  2. Trong sáng không phải vì chưa bao giờ nhìn thấy màu đen. Trong sáng bởi vì cậu sống trong bóng tối mà vẫn có một tâm hồn đẹp. Lấp lánh trong đêm. Cậu, cho đến cuối cùng, vẫn không hối hận, không vui, không buồn. Tâm hồn cậu bình yên, sáng lấp lánh.

    Trả lờiXóa

Cám ơn bạn đã quan tâm đến bài viết của mình nhé!