Ta vẫn bên Người - Người có hay không ?
Bạch y thanh thuần,Vô Song đơn bạc
Tiểu lâu thoảng làn dược hương phiêu dạt
Ta nhói lòng, lặng gạt lệ thầm rơi…
Ta tự dối mình , đau lắm Người ơi !
Giữ từng khắc , được bên Người mãi
Để rồi từng đêm, hồn đau tê dại
Sợ ngày qua ngày , không níu lại thời gian…
Chẳng kìm lòng , khẽ vuốt nhẹ dung nhan
Thanh lệ mị kiều - Trăng ngàn buông rũ
Người chớ vội vàng… mộng ngàn năm yên ngủ
Người đừng âm thầm…trời tiên cảnh nhàn du
Tự thưở gặp người, ta ôm mộng thiên thu
Chỉ nguyện yêu người , không màng bá chủ
Ta sống sao đây - nếu mất Người Khuynh Vũ ?...
Cõi tạm mây mù, vần vũ tang thương…
Xưa chẳng biết thần , không tin phật mười phương
Nay Hoàn vũ đế, đêm trường kinh kệ
Ta vì Người, có gì là đáng kể
Sao ai nỡ lòng , quên ước thệ ngàn năm ?
Người tỉnh giấc nồng , say đôi mắt tình thâm
Khóe môi khẽ cười - Ngư trầm nhạn lạc
Nếu thật trời cao, đối với ta không bạc
Nguyện mãi cùng Người, phiêu lạc nhân gian !…
……….
Đêm đã tàn , ngày mới sắp vội sang
Ta ngồi đó , dịu dàng nâng giấc điệp
Hứa với ta, bình yên vào mộng đẹp
Sớm mai này, khi dẹp hết can qua
Người lại cùng ta - vui ngắm sơn hà
Thiên Nhai mộng , trời lạc hoa sóng bước !
Năm tháng tiêu dao , hồng trần trọn ước
Thiên cổ thiên tình sử - vượt thời gian !
Cao lầu xưa, trăng nghiêng bóng… thưởng mộng vàng…
Hoài Vũ Khúc…Quân Càn xin dâng tặng
Người ta yêu thương - đến muôn đời sâu nặng !...
Nhân thế lệ tình, thầm lặng tuôn rơi…
Ta cảm ơn - Người đã đến trong đời !
Cho ta hiểu, chỉ Người là tất cả…
Tuế nguyệt phôi phai , hồng trần vội vã
Xin nắm tay Người - nhàn hạ thong dong
Du ngoạn nhân gian , chẳng vướng bụi hồng
Bên Người mãi - Vô Song tiên tử…
Nhân thế khắc sâu - Khuynh Càn tình sử !...
Ngưỡng vọng chân tình - nhắc nhở ngàn sau !....
Đào Chi
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Cám ơn bạn đã quan tâm đến bài viết của mình nhé!