Thứ Hai, 16 tháng 11, 2015

Bài văn đạt giải nhất kỳ thi Quốc gia năm 1987 (Bảng A)

Đề bài (bng A)

                          Thơ ca

Có công việc làm, hn có lúc ngng tay,

Có cuộc hành trình, phải có mươi phút ngh.

Thơ vừa là ngh ngơi, vừa là vic đầy lao lc,

Thơ vừa là ch dng chân, va là cuc hành trình.

Thơ như bài hát ru, ngây ngất đầu giường thơ bé,

Như mơ ước mùa xuân, như khát vng chiến công

Tôi yêu thơ và thơ liền hin hin,

Thơ đã sinh ra, tình yêu cũng đến cùng.

Khi tôi nhỏ thơ gióng như bà mẹ,

Tôi lớn lên, thơ lại ging người yêu,

Chăm sóc tuổi già, thơ sẽ là con gái,

Lúc từ giã cõi đời, k nim hóa thơ lưu.

Có lúc thơ như trái núi cao không thể ti,

Có lúc thành cánh chim sà đậu xung lòng tay.

Thơ như đôi cánh nâng tôi bay

Thơ là vũ khí trong trận đánh

Là tất c, thơ ơi, chỉ tr không chu là yên tĩnh!

Tôi nguyện sut đời trung thc sng cho thơ…

Là công việc tn cùng? Là rnh ri bt đầu?

Là cuộc hành trình ư? Hay chỉ là ch ngh?

Tôi chỉ biết v tôi, thơ vẫn là hai vế:

Rảnh ri và vic làm; ch ngh  vi hành trình…

(Raxun Gamzatôp, Đaghextan của tôi, quyn I, NXB Cu vng,

Matxcơva, 1984, trang 149. Bản dch ca Phan Hng Giang và bng Vit)

Anh, chị hãy bình luận quan nim v thơ nêu trên.


                                                                    Bài làm

Con người, to vt toàn mĩ của t nhiên, li luôn luôn không bng lòng với chính mình, luôn luôn sống trong mâu thun. Mt trong nhng mâu thun ln lao nht và cũng là khát vọng cao c nht ca con người là: Cuc sng ca đời người là hu hn vô cùng ca cuc sng? Thơ ca-một trong  nhng nim vui cao c nht mà loài người to ra cho mình” (C. Mac) – đã sinh để gii quyết mt phn mâu thun đó. Đã có biết bao quan nim v th loi n hoàng này. Có người cho đó là “thần hng (Platôn), là ngn la thn (Đecgiavin), thậm chí còn là “những cơn điên loạn thn thánh,Còn đối vi chúng ta, thơ gần gũi xiết bao, là cái cao c mà không xa l, đẹp bình dị mà không bình thường, quen thuc mà vn  tha thiết,…Đúng như Raxun Gamzatôp tng quan nim:

    Có công việc làm, hn có lúc ngng tay,

…Rảnh ri và vic làm; ch ngh vi hành trình…

(Đaghextan của tôi)

Nhà thơ, đó là danh hiệu cao quý mà không phải ai cũng có được, dù cho bn cht cu con người là ngh sĩ” (M. Gorki), dù cho mỗi người trong chúng ta đều có mt nhà thơ trong tâm hn mình. Làm thơ, hai tiếng y đơn giản biết bao nhiêu thì cũng khó khăn gần y. Ai trong cuc đời chng đã một ln làm thơ. Song làm thơ để làm gì? Giải trí ư? Hay là một công vic  thn bí thiêng liêng? C hai đều không phi, không phù hp vi đặc trưng cơ bản ca thơ ca. Chế Lan Viên xưa từng cho rng: Thi sĩ không phi là người, nó là người Mơ, Người Say, Người Điên. Nó là Tiên, là Yêu, là Ma, là Qủy,…”. Trong lúc đó Phan Kế Bính ch trương: “Văn chương (nghĩa là cả thơ) chỉ là mt th ngh chơi…”. Tất c đều nhm, thơ ca là tiếng hát ca trái tim, là nơi dừng chân ca tâm hn, do đó không gin đơn mà cũng không thần bí, linh thiêng. Raxun Gamzatôp cho rng:

Có công việc làm, hn có lúc ngng tay,

Có cuộc hành trình, phải có mươi phút ngh.

Thơ vừa là ngh ngơi, vừa là vic đầy lao lc,

Thơ vừa là ch dng chân, va là cuc hành trình.



…Là công việc tn cùng? Là rnh ri bt đầu?

Là cuộc hành trình ư? Hay chỉ là ch ngh?

Tôi chỉ biết vi tôi, thơ vẫn là hai vế:

Rảnh ri và vic làm; ch ngh vi hành trình…

Nằm trong phương thức biu hin tr tình, thơ ca được xác lp nh mi rung cm thm kín gia con người vi cuc sng. Sng trong dòng chảy ngt ngào ca thơ ca, con người tm mình trong tình cảm ca nhà thơ và của chính mình. Thơ ca thấm vào lòng người đọc bi nhng cm xúc trc tiếp và nhiu mi liên tưởng kín đáo, bng ý tứ sâu xa và sc quyến rũ của thanh điệu, tiết tu,Tt c cùng mt lúc ùa vào, tràn ngp trong lòng người đọc, xoá sch đi hay khắc sâu thêm nhng tình cảm con người: nhng tình cảm nh nhen, ích k s b loi b, nhng tình cảm cao quý, đẹp đẽ s được tôn lên cao. Tâm hn con người sng vi thơ sẽ được thanh lc (Arixtôt),tr nên trong sáng hơn, đẹp đẽ lên. Sng vi thơ, con người s tìm được s yên tĩnh trong tâm hn, s được ngh ngơi. Nhưng cũng trong lúc đó, tâm hn con người s tiếp tc cuc hành trình trên đường đời, để ln lên, khôn hơn,…Những lúc con người có mươi phút ngh ngơi như vậy s không phi là trng rng; ngược li, s im lng ca nó có mt ý nghĩa rất sâu xa trong cuc đời ca mt con người, là khonh khc con người sng vi chính bn thân mình, sống vi cuc sng ni tâm. Nhưng cũng chính vì “thơ là tiếng lòng” (Diệp Tiếp) nhưng nó không d khơi nguồn, nm bt. cm xúc ca chúng ta trào dâng mãnh liệt, cuc sng c cun xoáy lên, tng mng tràn đầy trong tâm hn, song din t cm xúc đó lên trang thơ thì không phải là điều d dàng.

Maiacôpxki đã phải kêu lên:

Nhà thơ trả ch

Với giá ct c

Như khai thác

Chất hiếm rađiom”

Lấy mt gam

Phải mt hàng năm lao lực

Lấy mt ch

Phải mt hàng tn qung ngôn t.

Làm thơ là một vic đầy lao lc song cũng là một nim hnh phúc vô biên. Bi vy, thơ đối vi Raxun Gamzatôp và cũng là đối vi chúng ta là hai mt ca mt vn đề:

Rảnh ri và vic làm; ch ngh vi hành trình…

Phải sng hết mình cho thơ, phải có mt s nhìn nhận đúng đắn mi có th có được quan điểm như vậy.

Cuộc sng cho thơ hay thơ cho cuộc sng? Thơ thiếu cuc sng s li tàn, cuc sng thiếu thơ sẽ mt đi nhiều ý nghĩa.

Maiacôpxki đã nói: “Có những điều ch nói được bng thơ”. Thơ nói vy ai cũng hiểu, song thơ là gì thì đã có hàng ngàn cách định nghĩa. Thơ ở bên cnh con người song định hình về nó thì thật là khó. Phi chăng Raxun Gamzatôp đã có lí khi coi “thơ là tất cả”:

Thơ như bài hát ru, ngây ngất đầu giường thơ bé,

Như mơ ước mùa xuân, như khát vng chiến công

Tôi yêu thơ và thơ liền hin hin,

Thơ đã sinh ra, tình yêu cũng đến cùng.



Khi tôi nhỏ, thơ giống như bà mẹ,

Tôi lớn lên, thơ dại ging người yêu,

Chăm sóc tuổi già, thơ sẽ làm con gái,

Lúc từ giã cõi đời, k nim hoá thơ lưu.

Thơ – tiếng gi tha thiết y gn lin vi nhng gì thân thiết, cao c nht. tui thơ của chúng ta ln lên trong vòng tay yêu thương của m, ca bà. Tiếng hát ru làm ngây ngt đầu giường thơ bé là những câu thơ đi từ trái tim tha thiết yêu thương của m, tìm đến lòng chúng ta với nguyên vn trong sáng, tuyt đẹp ca tình mẹ du dàng. Phi chăng cũng vì thế mà T Hu khi nh v quê m cũng nhớ rt lâu ging hát ru:

Hà ơi, tiếng m ru nhè nh

Cay đắng bao nhiêu ni đoạn trường!

(Quê mẹ)

Thơ đến vi chúng ta bng s đồng điệu ca nhng tm lòng, bằng mi giao cm ca nhng tiếng nói tri âm tri kỉ”, bi vì “thơ là chuyện đồng điệu, thơ là tiếng nói đồng ý, đồng chí, đồng tình”. Âm điệu nhng câu thơ trải dài  theo không gian, to nên b sâu ca thi gian. Chúng ta tìm thấy trong thơ những gì cần thiết nht cho tui tr: cuc sng, tình yêu, mơ ước. Thơ gắn lin vi cái thc, song còn gắn cht vi cái đẹp. Trong thơ, không th chp nhn nhng tình cảm nh bé, bi vì “thơ là cái nhuỵ ca cuc sng, và thơ chỉ bt ra khi trong tim ta cuc sng đã tràn đầy (T Hu). C cuc đời, mi lúc thơ ca mang đến cho ta mt dáng v riêng bit. Đó là dáng vẻ ca nhng người thân nht, nhng người mà chúng ta có th gi gm tâm s. Khi còn nhỏ đó là mẹ, ln lên người yêu, lúc v già con gái,Thơ thân thiết biết bao, cao đẹp biết bao đối vi lòng người. Trong thơ chúng ta có th tìm thấy nhng tiếng nói mn mà, đằm thm, tha thiết, yêu thương, có th cm nhn được nhng tiếng thét hng hc la căm thù. Bởi vy, thơ là cuộc sng được tinh lc, là nhng viên kim cương sáng lp lánh dưới ánh nng mt tri…”(Sóng Hng). Tiếng nói ca thơ có lúc như những li tâm tình, làm sống dy trong lòng ta những k nim vui bun ca quá kh xa xôi. Thơ nói vi ta có lúc bng ging nói ngt ngào ca người con gái đối vi cha già; có lúc li bng ging nói th th, tin cy ca người yêu. Tt c thm sâu vào lòng ta, thức dy nhng tình cảm cao quý. Và lúc từ giã cõi đời, k nim hóa thơ lưu-con người đã chiến thng được thi gian, đã để li cho cuc sng mt mnh tâm hn mình.

Tất c ri s dn trôi, nhưng tình cảm ca con người đối vi thơ là vĩnh viễn. Con người sng được là nh tình người (dĩ nhiên không phải là  cái nhân tính chung chung). Bi vy, thơ chỉ có th đến vi ta bng tình người:

Tôi yêu thơ và thơ liền hin hin,

Thơ đã sinh ra, tình yêu cũng đến cùng.

…Có lúc thơ như trái núi cao không thể ti,

Có lúc thành cánh chim sà đậu xung lòng tay.

Tôi yêu thơ, tiếng nói đó nghe mi đơn giản làm sao, yêu thơ có nghĩa là yêu cuộc sng, bi vì thơ cũng chính là cuộc sng. Ch có yêu cuc sng, tha thiết vi nó, thơ mới bt ra nhng li chân thànhVà khi thơ đã sinh ra là lúc con người y đã nặng tình với cuc sng, đã yêu đất nước, con người,Cũng chính vì “thơ khởi phát trong lòng người ta mà:

Có lúc thơ như trái núi cao không thể ti,

Có lúc thành cánh chim sà đậu xung lòng tay.

Chỉ khi có tình cảm chân thc mi có thơ, nếu như gò ép thì chỉ “đánh la được mt người, mt thi là may mn lm (Dip Tiếp). Nhưng điều quan trng nht ca thơ ca là:

Thơ như đôi cánh nâng tôi bay

Thơ là vũ khí trong trận đánh.

Bằng nhng cm xúc mnh m ca riêng mình, thơ làm cho mọi người khát khao vươn tới cái đẹp, vươn tới cái đẹp, vươn tới cái cao c. Trong cuc sng, thơ làm cho ta tin hơn vào cuộc đời, bi vì “dù người ta có nói vi bn điều gì đi nữa, bn cũng hãy tin rằng cuc sng là kì diệu và đẹp đẽ” (Pauxtôpxki). Thơ ca mang lại cho ta nim tin y. Yêu tha thiết cái đẹp, con người s sn  sàng chiến đấu bo v cái đẹp và căm thù những k phá hoi cái đẹp. Thơ ca mang đến cho người đọc ngn la căm thù và tình cảm yêu thương, tình nhân đạo,Tt c nhng cái đó làm cho thơ là vũ khí trong trận đánh, vũ khí ca lòng người, mà đã có lúc “một câu thơ đánh giá mt sư đoàn”.

Quan niệm ca Raxun Gamztôp được khái quát, cht li nhng câu thơ:

Là tất c, thơ ơi, chỉ tr không chu là yên tĩnh!

Tôi nguyện sut đời trung thc sng cho thơ…

“Cái đẹp là cuc sng (Secnưsepxki), sự sng luôn luôn sôi động, luôn luôn biến chuyn. Thơ –đó là cái đẹp, là cuc sng, không th không sôi độngThơ là tiếng nói thúc gic chúng ta hành động, và vì vậy, thơ không chu yên tĩnh, nó phi sng động, phi bc men rượu nng thm ca cuc đời.

Trong cuộc sng, không phi cái gì đưa ra cũng liền được chp nhn. Quan nim v thơ  của chúng ta đã bao lần thay đổi. Thi phong kiến, h cho thơ ca là “con thuyền ch gió trăng”:

Gió trăng chất mt thuyn đầy

Của kho vô tn biết ngày nào vơi.

Sau đó, biết bao nhiêu nhà thơ khác đã suy tôn thơ lên tới địa ht thn thánh. Thơ ca, đối vi h, qu tht không phi là chn  ngh ngơi. Họ tha nhn vn đề tình cảm trong thơ, nhưng  tình cảm trong thơ phải như thế nào? Ging ca bun là thích hp nht vi thơ ca” (EtgaPô). Thơ của h cha cht su ti, oán trách, hn gin:

Anh sẽ viết nhng dòng đầy nước mt

Anh sẽ than s khóc mi tình sầu.

                                      (Tế Hanh)

Nỗi bun trong thơ của h thường xut phát t nhng xúc cm ngao ngán, mơ hồ:

Hôm nay trời nh lên cao

Tôi buồn không hiu vì sao tôi buồn

                                        (Xuân Diệu)

Chúng ta không phản đối ging bun ca thơ,nhưng đó là nỗi bun nâng bước chúng ta lên ch không th là:

Tiếng gà gáy nghe bun như máu a

Chết không gian khô héo c hn cao.

                                     (Huy Cận)

Những vn thơ như thế không th làm người đọc sng trong ging điệu ngt ngào ca tiếng hát ru, không th ging vi nhng khát vng chiến côngNó không th là đôi cánh nâng tôi bay. Và vì thế, đó không phi là nhng vn thơ chân chính. Thơ ca chân chính phi là ngun thc ăn tinh thần nuôi tâm hn phát trin, nó  không được là th thuc phin tinh thn êm ái, mà  nh nhen, độc hi. Gn mười thế k, thơ ca Việt Nam luôn luôn hoà trong mình hai âm hưởng ch đạo là tiếng hát hùng tráng và tiếng nói tr tình. Những vn thơ đó hng ngày nuôi dưỡng chúng ta bng tiếng nói ca riêng mình. Một vùng c hoang nơi mộ địa đi vào tâm hồn chúng ta nh hai câu thơ rợn ngp ca Nguyn Du:

Một vùng c áy bóng tà

Gió hiu hiu thổi mt và bông lau..

Chúng ta như đang sống cùng vi tâm hông nhà thơ…Bãi cỏ xanh non khi trước nay đã héo tàn, vài ngọn lau xám ht hiu gió lnh…Ôi đời ngườiNguyn Du đã nghĩ thế chăng? Cũng là nỗi bun kín đáo nhưng nó làm chúng ta hiểu tâm hn mt con người yêu tha thiết s sng, đất nước, quê hương; và nhìn lại tâm hn mình, chúng ta như vượt khi nhng nh nhen  thường ngày; ln lên vì cuộc đời bng con mt khác. Thơ ca chân chính phi như vậy, cũng một ni nh tha thiết, bi hi, song nó có th khác nhau rt xa v tình cảm. Ca dao xưa cũng:

Cầm lược thì nhớ đến gương

Cầm khăn nhớ túi, nm giường nh nhau.

Anh bộ đội nay cũng “nhớ”:

Cái vết thương xoàng mà đi viện

Hàng còn chờ đó, tiếng xe reo

Nằm nga nh trăng, nằm nghiêng nh bến

Nôn nao ngồi dy nh lưng đèo.

                             (Phạm Tiến Dut)

Nỗi nh công vic, nh nhim v cn cào ca người lái xe đã làm bao người xúc động, đã khiến bao người có trách nhim hơn với cuc sng.

          Là tất c, thơ ơi, chỉ tr không chu là yên tĩnh, Raxun Gamzatôp hoàn toàn có lí khi nói như vậy. Đối din vi thơ ca, ta đối din vi mt đại dương mênh mông cảm xúc...Bin sng động bi hi, có lúc tưởng phng lng mà cun trào bao đợt sóng ngm, có lúc trào dâng sôi ni. Bin thơ nâng  con thuyn-tâm hn lên bng tng cánh sóng, đưa thuyền ti mt bến b rc r tưng bừng ánh sáng. Thơ cho ta vị ngt ca đời, giúp cho ta  thy rõ rằng: Không có câu chuyn c tích nào đẹp hơn câu chuyn do chính cuc sng viết ra (H.Anđecxen). Thơ-đó là tất c.

Thơ sinh ra ta từ tâm hn con người nhưng lại luôn làm con người phi ngc nhiên vì nó. Thơ đẹp quá, song cũng giản d, gn gũi với chúng ta. Nhà thơ, thơ và cuộc sng gn bó hu cơ với nhau, không th có cái này mà li thiếu cái kia. Phi tr cho thơ vào cuộc sng sau khi đã chắt lc thơ từ cuc sng, phi nâng thơ lên thành sự sng để cho thơ thật là thơ. Phôntan đã nói:

Bạn ơi hãy học suy nghĩ bằng trái tim

Và hãy học cm xúc bng lí trí.

Thơ là thế, không ch là s im lng gia các từ”, là tiếng lòng, mà còn là sự tnh táo trong cm xúc, giàu cht tr tình trong suy tưởng, để ri tr thành người bn trung thành ca chúng ta trên đường đời, giúp chúng ta thêm ln v tâm hn, có tình cảm trong sáng và lành mnh.

 ----------------------------

Nguyễn Thanh Sơn


Trường THPT Chu Văn An-Hà Nội

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Cám ơn bạn đã quan tâm đến bài viết của mình nhé!